[Mùa thu tôi yêu] Mùa thu Hà Nội là thế…
Mùa thu mùa để tụ tập vỉa hè, lang thang trên những con đường rợp bóng cây của Hà Nội, chắc chắn là như thế.
 
 

Cả một mùa hè chúng mình đã phải trốn cái nóng trong phòng điều hoà, rồi đến mùa đông lại chẳng dám lượn lờ ngoài đường lâu vì cái rét cắt da của mùa đông miền Bắc. Chỉ còn mùa thu, mùa để thoải mái hẹn hò café, quán xá vỉa hè, để ngắm nhìn những con phố đang thay lá mà chẳng phải qua lớp cửa kính nào, để hít hà mùi gió thơm hương hoa sữa nồng nàn và ngắm nắng rơi xuống từ những kẽ lá trên cao.

Hà Nội không thiếu những quán cafe vỉa hè trứ danh, đã đi vào “huyền thoại”. Đó là những quán cafe cũ kỹ, với chỗ ngồi là vài ba tấm thảm trải dưới gốc bàng, chỗ tựa lưng đơn giản là bờ tường đã tróc, với mùi vôi thi thoảng lại xộc lên. Nâu đá, đen đá, cafe trứng hay chanh muối, mơ ngọt với thêm đĩa hướng dương là có thể ngồi cả sáng, cả chiều cũng chẳng ai lấy làm phiền lòng. Dăm ba người bạn với đôi câu chuyện phiếm, lại có người điện thoại vẫn cầm trên tay lướt newfeed nhưng thỉnh thoảng lại ngẩng lên đóng góp dăm ba câu tầm phào, vu vơ hay chỉ một mình bên tách trà với quyển sách đọc đã lâu nhưng vẫn chưa xong, rồi mỉm cười ngắm phố xá lướt qua trước mặt. Bình yên là đây, là những khoảnh khắc giản dị như thế, là những cảm xúc đơn giản nhưng đáng yêu đến lạ kỳ.

Mùa thu là mùa của những thức ăn chơi, những món quà vặt đúng kiểu người Bắc Việt. Cốm món quà của mùa thu Hà Nội. Dù bây giờ cốm được bán cả năm, nhưng người ta chỉ mong ngóng mùa cốm thu, để được nhấm nháp những những hạt cốm đã hít hà, đã thu trọn mùi thơm của những đồng lúa non, ăn vào thấy bùi ngậy, dẻo thơm mùi cốm mới. Đó mới là những hạt cốm xứng đáng cho ai kiên nhẫn chờ đợi, mới đúng là những hạt cốm mà người ta thương nhớ mỗi khi Hà Nội vào thu.

Loanh quanh với những thức quà vặt, những hoa sữa, những cốm, những phố Hàng Mã ngày Trung Thu mà đã qua gần hết cái mùa lãng mạn này. Mùa thu Hà Nội là thế, nhanh đến nhanh đi rồi để lại trong lòng mỗi người một chút tiếc nuối, một chút buồn man mác mà mong ngóng đến mùa sau.

Tác giả: Vương Lê Thu Trà
Đơn vị: TST